SÓNG TRÊN ĐỒI CỔ TÍCH
Không thể nói nhiều đâu
Về ngày xưa… xa lắm
Khi mình gặp lại nhau
Em tay bồng, tay dắt
Em là thực hay mơ
Mà nhìn anh nghiêm khắc ?
Em có còn… bấy giờ ?
Sao lòng anh dằn vặt !
Chút kỷ niệm trôi về…
Anh mở lòng: “Hồi ấy…”
Em vội khóa: “Thôi, đừng…!
”Đồi ta đi, sóng dậy
So vai nhau, bàng hoàng
Ngọn đồi xanh khập khiễng
Cỏ dưới chân cũng đành
Nhận phần mình đau điếng
Không thể nói nhiều đâu
Ừ, thì em thấy đó
Nhưng tình yêu của nhau
Nào phải đâu là cỏ !
Trách cứ ai bây giờ
Nếu mình không tự trách
Để ngày xưa ngày sau
Đi dần vào cổ tích…